Có một sự thật hiển nhiên với những người sau 25 tuổi còn mắc bệnh lười và chán nản mọi thứ: Dù bạn có xem bao nhiêu video truyền cảm hứng hay đọc bao nhiêu sách self-help đi chẳng nữa, bạn cũng sẽ chẳng thay đổi được bản thân mình.
Đối với những người bình thường, việc này có thể hiệu quả, nhưng với những bộ óc của tuổi 25, tác dụng sẽ kéo dài trong vòng một tiếng và rồi tất cả lại về vạch xuất phát mà thôi.
Ai trong chúng ta khi đến độ tuổi dở dở ương ương này cũng sẽ rơi vào một tình trạng cực kỳ lười biếng và thực sự từng thử mọi cách, dù là kỳ quặc nhất trên đời để thoát khỏi tình trạng ngồi cả ngày và lướt Internet, nhưng hiển nhiên, vô ích!
Ban ngày trôi qua một cách vô ích, hệt như ban đêm. Thậm chí, tới đêm thường sẽ làm việc hiệu quả hơn là ngày. Tuổi 25 biến bạn thành vua của sự trì hoãn, bạn có thể dành cả ngày mà chẳng thể làm được việc gì ra hồn.
Vậy, làm sao để bước qua thời gian khủng hoảng này và bước sang tuổi 30 mà không phát điên vì bản thân mình?
Đầu tiên, quan trọng là bạn phải thực hiện một hoạt động chân tay nào đó.
Thực sự bạn cần phải nhấc mông mình lên khỏi cái nơi mà bạn đang nằm hoặc đang ngồi ngay lúc này. Có những người ngụy biện rằng đã thử đi tập gym và không có tác dụng. Đó là vì thực chất bạn không thích đi tập gym nhưng bạn vẫn cố làm bởi lẽ nhiều người khác cũng đi tập.
Giờ thì đừng làm vậy nữa, bạn sẽ không cố được đâu.
Thay vì thế, cứ thử thực hiện những hoạt động mà bạn ưa thích. Như đi bộ, chơi một môn thể thao phù hợp với mình, miễn là không ngồi một chỗ. Việc gì cũng được. Hãy tìm hoạt động bạn ưa thích nhất (hoặc ít phải kháng cự lại nhất ấy) và thực hiện thôi. Ngày nào cũng thực hiện đều đặn và quy củ. Làm nhiều tới mức khiến cơ thể của bạn cảm thấy đủ mệt thì tâm trí bạn sẽ chẳng thể nào tập trung tốt được đâu nếu như cơ thể bạn vẫn đang lởn vởn khắp nhà để xem những video về chó mèo hết ngày này đến ngày khác.
Một khi bạn đã quen làm điều gì một cách thường xuyên hơn là lướt web thì, cả cơ thể lẫn tâm trí của bạn sẽ bắt đầu thả lỏng ra một chút. Bạn sẽ cảm thấy mình tràn đầy năng lượng và từ đó chỉ số lười biếng của bạn sẽ giảm đi theo cách nào đấy. Khi khả năng tư duy của bạn được cải thiện dù chỉ một chút thôi, hãy tìm một vài thứ mình thích làm hoặc có năng khiếu và hãy cố gắng để thật giỏi về nó.
Nếu bạn thực sự tìm được thứ mà mình ưa thích, não bạn sẽ tự động loại bỏ hết những điều khiến bạn phân tâm khác. Rất nhanh thôi, bạn sẽ không còn quá lo nghĩ về chuyện nên làm cái gì, và sẽ thực sự bắt tay thực hiện công việc. Đừng nghĩ nhiều xem cần phải làm gì, cứ làm đi thôi. Đừng làm điều gì vì bạn phải làm. Hãy làm vì bạn cảm thấy thỏa mãn, và coi đó không phải là việc lãng phí thời gian.
Một yếu tố rất quan trọng khác nữa là sự tập trung.
Với những kẻ lười biếng chán đời ở tuổi 25, bắt não bộ hoạt động với sự tập trung tối đa cũng giống như việc trèo lên đỉnh một ngọn núi đồ sộ vậy. Rất khó để có thể tới được nơi ấy, nhưng khi đã đến rồi, sẽ rất dễ để bạn có thể trụ lại. Phần lớn công sức của bạn nên được dồn vào việc “chuyển” sang trạng thái ấy.
Cách tốt nhất để khiến não bộ tập trung vào một thứ gì đó là đừng có nghĩ ngợi mông lung về mọi thứ. Chỉ cần dồn toàn bộ sự tập trung của bạn vào một thứ một lúc thôi và hãy quên đi những thứ còn lại đi. Hãy quên đi rằng thế giới này vẫn đang hiện hữu và chương trình TV bạn khoái xem sẽ được chiếu trong vòng 2 giờ nữa. Bạn không nên đặt điện thoại trong phòng. Tâm trí bạn nên hoàn toàn trống rỗng trước khi bắt đầu công việc. Và rồi hãy dồn hết sức để tới được trạng thái ấy bởi lẽ ấy là trở ngại lớn nhất của chúng ta.
Khi đã nhập tâm được vào trạng thái nhất định, bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy rằng chuyện làm việc trong nhiều giờ liền sẽ trở nên dễ dàng biết mấy. Bộ não của chúng ta sẽ ngoan ngoãn một cách bất ngờ nếu như bạn biết cách đối xử với nó. Bạn có thể thực hiện một vài hoạt động không làm ta xao nhãng như uống nước hoặc đi vệ sinh nữa. Nhưng đừng có đăng nhập vào Facebook hay bất kỳ mạng xã hội nào. Chỉ cần não bạn đánh hơi được chuyện gì đó hay ho, bạn sẽ mất tập trung rất nhanh.
Ai trong chúng ta cũng từng rơi vào trạng thái lười biếng, thậm chí lười cả sống nữa, quan trọng là bạn có muốn thoát ra không mà thôi. Hãy nhớ rằng, chúng ta không thực sự lười biếng đâu, chỉ là sức ì lớn quá mà thôi. Một khi bạn đã bắt đầu thực hiện mọi việc, chuyện sẽ không quá khó khăn như bạn tưởng.
Nguồn:Tri Thức Trẻ