Đồng tiền dễ dàng kiếm được thì khó có thể phát triển thành núi tiền. Bởi nó không tạo ra được sự bứt phá và quyết tâm làm giàu của một người.
Bạn có bao giờ tự hỏi tại sao những người vào công ty cùng đợt với mình lại có những bước tiến dài hơn trong sự nghiệp? Đó là bởi họ có tầm nhìn và định hướng tốt cho cuộc sống. Họ chạy theo một lộ trình đã được vạch ra trước. Họ chấp nhận đối mặt với thách thức, khó khăn để đúc kết kinh nghiệm cho cuộc sống. Họ đánh đổi hiện tại để có được cuộc sống sung túc, nhiều tiền sau này.
Gần đây, khi ngồi trà đá, tôi nghe được câu chuyện về cô bác sĩ nhà hàng xóm. Chuyện của cô khiến tôi suy nghĩ rất nhiều.
Hạnh là cô bé học giỏi và được định hướng từ sớm với nghề y. Gia đình cô có truyền thống về y dược và đã bồi dưỡng cho cô bé kiến thức cần thiết cho kì thi Đại học. Học xong rồi, Hạnh được bố trí vào làm cho một bệnh viện tại Hà Nội, nơi ông nội cô làm giám đốc.
Tại đây, cuộc đời Hạnh phất lên như cá gặp nước. Thu nhập có được từ công việc này khiến tiền bạc không còn là mối bận tâm với cô nữa. Với sự hậu thuẫn về kiến thức vững vàng từ gia đình, Hạnh luôn tự tin trong công việc. So với bạn bè đồng trang lứa, cô bé hàng xóm của tôi như một tấm gương lớn.
Về phần mình, sau vài năm lăn lộn với tấm bằng thạc sĩ Kinh tế tại Mỹ, tôi được một công ty nhận vào làm với cương vị Trưởng phòng Marketing. Năm nay tôi đã gần 30 tuổi, trải qua hơn 5 năm thử thách để phát triển bản thân. Hỏi về công việc hiện tại của Hạnh, tôi mới biết cô bạn ấy vẫn là một bác sĩ tim mạch. Hàng ngày cô vẫn cứu chữa bệnh nhân, thi thoảng tham gia một vài khóa huấn luyện. Mức lương của cô cũng không có gì thay đổi, mặc dù kinh nghiệm thì ngày càng tăng lên.
Vậy mới nói, trong một cuộc chạy marathon, không quan trọng xuất phát điểm của bạn tốt thế nào. Người ta sẽ chỉ nhìn thấy thành quả và vị thế của bạn ở thời điểm hiện tại. Đồng tiền dễ dàng kiếm được thì khó có thể phát triển thành núi tiền. Bởi nó không tạo ra được sự bứt phá và quyết tâm làm giàu của một người.
Tôi có cậu em họ tên Trọng đam mê kinh doanh xe phân khối lớn. Gia đình cậu ta cũng thuộc hàng khá giả nên đã tạo điều kiện cho con kiếm tiền từ cấp 3.
Sau khoảng 3 năm tạo dựng thương hiệu, hãng phân phối xe đua của Trọng đã trở nên có tiếng hơn trên thị trường. Hầu hết những dân chơi xe đều tìm đến với chuỗi cửa hàng này để được tư vấn. Đó là đỉnh điểm thành công của cậu em tôi.
Vậy nhưng trong khoảng một năm trở lại đây, khách hàng bắt đầu ít quan tâm tới các cửa hàng mặc dù các chương trình tiếp thị vẫn được đẩy mạnh.
Trọng không hiểu rằng đó là sự bão hoà về thị trường. Vậy nên cậu ta đặt ra rất nhiều quy định mới, vắt kiệt sức lao động của nhân viên. Trọng hi vọng áp lực có thể làm nhân viên hoàn thành công việc tốt hơn, bằng cách thực hiện những quy định hà khắc như trừ tiền mỗi khi nhân viên phạm sai lầm, phạt ngày lương nếu để khách hàng phản ánh tiêu cực,…
“Hầu hết chỉ thấy phạt, làm tốt cũng không thấy thưởng đâu” là lý do chính khiến nhân viên kinh doanh ngán ngẩm và quyết định ra đi. Những nhân viên nòng cốt cũng dần nghỉ việc khiến tình hình bán hàng của chuỗi cửa hàng này ngày càng tồi tệ hơn.
Thất bại của Trọng là bài học mà tất cả các nhà kinh tế đều phải biết để rút kinh nghiệm. Việc kêu gọi đầu tư để phát triển quy mô doanh nghiệp là điều nên làm. Tuy nhiên, sự chia sẻ lợi ích phải được đặt lên hàng đầu. Người kinh doanh khôn khéo là người không bao giờ nắm chặt chiếc kẹo trong tay khiến nó bị tan chảy. Họ chia sẻ sự ngọt ngào này một cách công bằng nhất có thể.
Cái tôi lớn cũng là nguyên nhân của nhiều bất đồng trong kinh doanh. Khi một công việc được hoàn thành, ai cũng có công, vấn đề ở chỗ ai là người có công nhiều hơn mà thôi. Mọi người đều không muốn bị phủ nhận công sức và đều muốn có chiếc kẹo lớn nhất. Vì vậy, là một người chủ, bạn cần sáng suốt và công tâm khi chia sẻ lợi nhuận cho nhân viên của mình.
Nếu Trọng biết cách khéo léo đãi ngộ những nhân viên ưu tú, tôi tin chắc chuỗi cửa hàng sẽ không gặp phải kết cục đáng buồn như bây giờ.
Đừng bao giờ nghĩ rằng, mình là người duy nhất có thể hoàn thành công việc. Thử nghĩ mà xem, việc bạn ký kết được một hợp đồng tốt chẳng phải luôn có sự hỗ trợ hết mình từ sếp, từ công ty và từ đồng nghiệp ư? Hãy mời họ một món ăn nho nhỏ để thể hiện sự thành ý của mình. Không chừng những đơn hàng khác sẽ tới tấp tìm đến bạn bởi sự yêu quý của đồng nghiệp.
Trong cuộc sống đầy rẫy sự đố kị này, bạn nhất định phải khéo léo đặt chiếc kẹo to nhất vào tay đúng người. Nếu không chia sẻ, lợi ích trong tay bạn hoàn toàn có thể biến mất.
Ở một ngôi làng sa mạc nọ, người ta coi nguồn nước là vấn đề sống còn. Hai người bạn nhỏ là Lili và Tom cũng sớm nhận thức được điều này.
Để có thể vừa tìm kiếm nguồn nước, vừa có thể kiếm tiền giúp đỡ gia đình, hai đứa trẻ đã lên đồi để làm thuê. Chúng được phân cho hai chiếc thùng nhựa lớn để mang nước về làng. Số lần đi lại càng nhiều thì chúng được trả cảng nhiều tiền.
Sau một thời gian làm việc, Lili sung sướng với cách kiếm tiền thật đơn giản này. Cô bé tung tẩy sắm sửa quần áo mới và tự hào khoe khoang với mọi người.
Về phần Tom, nó lại cảm thấy niềm vui của Lili thật nực cười. Mỗi ngày xách được 3 lượt, Tom thu về 3 đồng. Mỗi chiếc quần áo mới đắt tới 20 đồng. Điều này có nghĩa là hai đứa trẻ phải mất tới 1 tuần làm việc mới có thể mua được đồ mới.
Tom liền nghĩ cách vạch ra một con đường thông thoáng từ đỉnh đồi để dẫn nước xuống cái hồ lớn trong làng. Với phát kiến này, Tom nhận được rất nhiều tiền từ mọi người để lắp đặt đường ống tới gia đình họ. Mỗi ngày Tom kiếm được hàng trăm đồng từ phát minh của mình.
“Đầu óc đỡ tay chân” mới là phương pháp kiếm tiền tối ưu nhất. Tầm nhìn hạn hẹp là sự mù quáng của con người khi cố gắng hài lòng với con đường hiện tại. Họ không chịu tìm những con đường mới chỉ vì họ không biết và không muốn tìm hiểu về chúng. Có thể bạn sẽ mất thêm chút thời gian để vạch ra lộ trình cho cuộc đời mình, nhưng con đường của bạn chắc chắn sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Điểm chung của những người giàu có trong xã hội này nằm ở khả năng nhìn xa trông rộng. Họ sống bằng những phát minh mới mẻ, vượt ra khỏi những sự luẩn quẩn của cuộc sống thường nhật.
Thế giới 7 tỷ người gồm 3 loại: người dùng não, người dùng chân tay và người ỷ lại không dùng gì. Bạn có tự tin mình thuộc nhóm thứ nhất hay không?
Nguồn:Tri Thức Trẻ
Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Phạm Thanh Bình đã có cuộc trả lời phỏng vấn…
Trong thời đại số hóa ngày nay, thông tin là một trong những tài sản…
Không cấm nhà đầu tư cá nhân chuyên nghiệp tham gia sân chơi trái phiếu…
Thông tin từ Tổng cục Thuế cho thấy tình trạng nhiều cá nhân kinh doanh,…
Kết quả 16,15 tỷ USD đạt được trong nửa đầu tháng 10 đã đưa tổng…
hị trường AI của Việt Nam năm 2023 có giá trị là 547,1 triệu USD…