Chỉ khi thật sự yêu thương và cần nhau thì hôn nhân mới là cái kết viên mãn thật sự cho một tình yêu.
Người đời vẫn thường có câu: “Là phụ nữ, lấy chồng giống như một canh bạc”. Tôi lại không nghĩ thế. Nếu là “canh bạc”, có lẽ trong cuộc sống sẽ có nhiều thứ khó dự đoán như vậy lắm, chẳng hạn như việc đầu tư chứng khoán, mở một công ty khởi nghiệp… chẳng ai có thể nói rằng “Mọi thứ sẽ là mãi mãi” dẫu ngày hôm trước có “vẻ vang” đến thế nào.
Tôi thiết nghĩ, không có một độ tuổi nhất định nào cho việc kết hôn. Tất cả chỉ quy về hai lựa chọn: Sẵn sàng hoặc Chưa sẵn sàng.
Sau khi đã chứng kiến nhiều đổ vỡ trong tình yêu của tôi lẫn trong những cuộc hôn nhân của người khác, tôi nhận thấy, vật chất, danh dự và tình yêu thôi chưa đủ để làm nên một mối quan hệ bền vững, đó là điều kiện cần, không phải điều kiện đủ.
Muốn yêu một người, hãy hiểu về tâm hồn và tâm sự của người đó.
Muốn yêu một người, hãy kiềm lại cái tôi, nhưng đừng đánh mất luôn chính bản thân mình.
Muốn yêu một người, hãy dành thời gian để tìm hiểu, để đồng cảm, thay vì ép đối phương phải được giống như những gì mình nghĩ hay tưởng tượng.
Chẳng ai yêu mà suốt ngày chỉ nghĩ đến làm tình, đi cafe và khoe khoang trên Facebook là chấm hết. Đó là những kẻ yếu tâm lý, sợ bị người khác nghi ngại về sự thu hút của bản thân và thèm khát sự chăm sóc của đối phương nhưng lại không đủ tinh thần nỗ lực để thực hiện trách nhiệm của mình.
Chẳng ai yêu mà biến thành một con người hoàn toàn khác, một kiểu người mà bản thân họ không hề mong muốn trở thành. Đó chỉ là sự lạm dụng của đối phương mà thôi.
Trong tình yêu, nếu có thể, đừng bao giờ để quá nhiều người lạ biết đến cuộc sống riêng tư của bạn và những khoảnh khắc mà bạn hạnh phúc. Hãy để niềm vui riêng ấy chỉ một mình bạn tận hưởng, vì mỗi người luôn cần những bí mật để trở nên độc đáo, cuốn hút và mạnh mẽ.
Nếu có thể, hãy để tình thương giữa cả hai lớn hơn tình yêu. Người ta có thể rời bỏ nhau khi hết yêu, nhưng không ai có thể từ bỏ một người mình xem như người thân. Đừng để sau những dục tình, sau những năm tháng mặn nồng yêu nhau, giữa hai người vẫn là những khách lạ qua đường.
Hãy xem mối quan hệ giữa bạn và người mình thương là một mối quan hệ nghiêm túc thực sự. Tình yêu không đáng sợ, chỉ có những kẻ nhân danh tình yêu mà làm tổn thương người khác mới đáng trách. Một người yêu bạn thực sự sẽ “cho đi” nhiều hơn nhận lại, sẽ không đòi hỏi bạn phải làm những gì mà bạn không muốn, sẽ nhẹ nhàng chỉ dạy cho bạn để cải thiện sai lầm thay vì khiến bạn mệt mỏi bởi sự tồn tại của họ.
Trong “Người quen xa lạ”, một bộ phim của Hàn Quốc từng có một “tuyên ngôn” như thế này: “Mỗi con người có 3 cuộc đời: Một cuộc đời công khai, một cuộc đời của riêng mình và một cuộc đời bí mật”. Hãy nhớ rằng, hôn nhân là một câu chuyện rất phức tạp, trừ phi bạn thật sự sẵn sàng và hiểu được người bạn đời của mình, bạn mới có thể giữ được gia đình nhỏ. Chẳng ai có thể hạnh phúc nếu không có một gia đình đích thực.
Người giữ được một tình yêu bền vững là người đạt lý lẫn đạt tình. Thế nên, hãy học cách yêu để hoàn thiện chính mình. Hãy nhớ, yêu nhiều khác với biết yêu. Chỉ khi thật sự yêu thương và cần nhau thì hôn nhân mới là cái kết viên mãn thật sự cho một tình yêu.
*Bài viết được trích từ cuốn sách “Đời ngắn, đừng khóc, hãy tô son” của tác giả trẻ Gari.
Nguồn:Tri Thức Trẻ