Chuyện đời

Chàng trai “chữa bệnh” bằng màu nước

Hạnh phúc, là khi chúng ta được sống, được làm những điều mình thích, đi đến nơi ta mong muốn và cháy hết niềm đam mê, điều tuyệt vời hơn nữa là niềm đam mê đó nó gắn với tình yêu quê hương, nơi họ được sinh ra và lớn lên.“Tuy phải nghỉ học nữa chừng vì căn bệnh quái dở, phải từ bỏ giấc mơ Kiến Trúc, nhìn bạn bè ai nấy đều được đến giảng đường mỗi ngày trong khi mình vẫn đang chạy chữa từng ngày bên những viên thuốc và cả những lần khóc thầm trong đau đớn. Tôi, tôi đã lấy hết can đảm của mình sống những ngày đau thương, đạp lên trên những giày xéo thể xác để cầm cây cọ, vẽ nên đam mê bằng chính khát khao được sống!

Chùa Thiên Mụ – Sông Hương trữ tình !Càng nhìn bạn bè bước trên những bậc thang của hạnh phúc tôi càng yêu thêm những giây phút tôi còn được sống, còn được vẽ ! Tôi lục lọi trong quá khứ, lật từng khoảnh khắc ấy, niềm khao khát được vẽ của tôi lại rực lên! Tôi khóc nhiều lắm, có lẽ số lần tôi khóc cũng chỉ là một số ít lần tôi vẽ!Tôi ngộ ra những chân lí, những phương thức vẽ tuyệt vời chỉ có khi biết mình không sống được bao lâu ta mới nhận ra được. Tôi bỗng yêu đời hơn, bỗng nhìn cuộc sống bằng những gam màu sáng trên tấm pallete !” đó là những chia sẻ đầy cảm xúc của Đào Văn Thành Đạt, người họa sĩ trẻ tài năng luôn chất chứa trong mình niềm đam mê hội họa mặc dù trong mình đang tồn tại căn bệnh quái ác.

Cuộc sống đôi khi chỉ đơn giản bằng những lần tích tắc thoáng qua của thời gian! Sự tuyệt vời của tạo hoá là khi sức sống đâm chồi và trong bãi tang tành ẩn hiện lên sự đâm chồi của sự sống tái sinh!

Những ngày đó, Đạt rong ruổi khắp phố phường để tìm ý tưởng sáng tác, ngày qua ngày, cậu bạn trẻ làm bạn với cây cọ, màu nước vẽ những gì mình thích. Cũng trong những ngày ấy mà theo Đạt, cậu ấy thấy Huế đẹp biết bao.

Có lẽ cũng chính vì nhờ lối suy nghĩ tích cực ấy mà bệnh tình của Đạt cũng đã thuyên giảm được phần nào. Đó như là lần du ngoạn mạo hiểm của chàng trai đang mang trong mình khối u ở tuyến yên quái ác ! Nhưng thật bất ngờ rằng Màu Nước đã gieo lên đôi bàn tay cậu ấy sự tươi mới, nét phóng khoáng và cả niềm cảm hứng bất tận về sau của người họa sĩ trẻ nữa!

Trường Sanh Môn đẹp cổ kính dưới nét màu nước của Đào Văn Thành Đạt

Tạo hoá thật biết đùa! Đạt sẽ giữ lửa cho niềm khát khao chinh phục ấy được cháy âm ỉ như thế để khi cần, chỉ một chút lửa cũng đủ thắp lên ngọn đuốc lớn!

“Khi nhận được tin nhắn nhờ chỉ dẫn màu nước và phương pháp vẽ, tôi thoáng nhớ lại những ngày đầu cầm cọ, tô màu ! Có lẽ tôi đã bắt gặp nhiều hơn Tôi trong quá khứ! Những cái tôi bắt đầu hôm nay chính là những người đam mê và đã tự âm ỉ cháy cho chính ngọn đuốc của mình! Rất vui nếu mọi người có năng khiếu vẽ, và vui gấp bội phần nếu mọi người tìm được hướng đi đúng cho mình và người thân! Hãy thắp lên ngọn lửa đam mê của mình! Và đừng dập tắt ngọn lửa đam mê của người thân bằng cách chia sẻ ngay để Victerart.com cùng nhau phát triển nhé!”

  • Email: daovanthanhdat@gmail.com
  • Web: https://victerart.com/

Bài viết nổi bật

To Top