Tôi có một quả táo, chia cho bạn một nửa người ta nói đó là tình bạn. Khi tôi có một quả táo tôi cắn một miếng rồi đưa cho bạn đó là tình yêu. Khi tôi không cắn miếng nào, đưa hết cho bạn đó là tình thân. Cuối cùng là khi tôi cố tình giấu quả táo đi không cho bạn biết hoặc phũ phàng nói rằng tôi cũng đói và đó là thực tế xã hội.
Người xưa đúc kết lại câu nói: “Lúc gian nan mới hiểu được lòng người!”. Quả thực không sai, chỉ đến khi bạn gặp khó khăn, bế tắc thì bạn mới có thể hiểu được ý nghĩa của tình bạn, tình yêu, tình thân như thế nào. Đến khi ấy bạn mới nhận ra rằng cuộc sống này có nhiều điều chúng ta không thể ngờ đến vậy.
Khi bạn khó khăn, túng thiếu người thực sự giúp bạn, thử hỏi có được mấy người?
Số người chúng ta quen biết thật sự rất nhiều, số người chúng ta giao tiếp, thân quen cho đến xã giao lại không thể kể hết. Nhưng số người có thể giúp đỡ bạn khi bạn khốn khó chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Đừng tự hào vỗ ngực nói rằng mình đông bạn bè, mình có rất nhiều bạn bè chơi thân thiết. Bởi lẽ, chỉ đến khi khó khăn số người ở lại với bạn, vẫn tiếp tục chơi với bạn đó mới thật sự là những người bạn thật sự mà bạn cần trân trọng.
Người ta vẫn nói rằng khi vui hãy tìm đến bạn bè, khi buồn bạn chỉ có thể tự dựa vào bản thân. Đúng vậy, cuộc sống vốn là thế. Cho dù hôm nay bạn có thể cùng họ ăn cùng nhau một bữa cơm, có thể mở một bữa tiệc mời họ đến. Nhưng đến khi gặp khó khăn, đừng tưởng rằng tất cả bọn họ sẵn sàng giang tay ra giúp đỡ bạn lúc ấy. Những người có thể giúp đỡ bạn thật sự chỉ có một con số cực kỳ ít mà thôi.
Có một điều chúng ta vẫn thường nhắc nhở nhau rằng, bạn có thể ít, không cần đến số lượng nhưng hãy để những người bạn bên cạnh chúng ta là những người bạn thật sự chất lượng. Đừng cố gắng ôm lấy cả một xe khoai tây trong khi bạn chỉ cần đem theo một viên ngọc quý bên mình đã đủ có giá trị.
Xã hội hiện đại tìm kiếm chân tình khó đến thế nào?
Tôi đã từng nghe về câu chuyện chia quả táo như thế này:
“Tôi có một quả táo, chia cho bạn một nửa người ta nói đó là tình bạn.
Khi tôi có một quả táo tôi cắn một miếng rồi đưa cho bạn đó là tình yêu.
Khi tôi không cắn miếng nào, đưa hết cho bạn đó là tình thân.
Cuối cùng là khi tôi cố tình giấu quả táo đi không cho bạn biết hoặc phũ phàng nói rằng tôi cũng đói và đó là thực tế xã hội.”
Xã hội hiện tại chính là vậy. Chỉ khi nào bạn nghèo khó bạn mới hiểu rõ rằng có rất nhiều chuyện bản thân không đủ năng lực để thay đổi. Con người chỉ khi sa sút tinh thần một lần mới biết và hiểu được ai là người thành thật dành sự quan tâm cho bạn.
Những người có thể ở bên cạnh, đồng hành với bạn không phải vì tiền tài, địa vị thì đó mới là tình bạn thật sự. Người có thể vì yêu quý bạn mà sẵn sàng chăm sóc bạn chẳng vì sắc đẹp hay ngoại hình không chút toan tính đó mới là tình bạn đáng được bạn trân trọng.
Thứ trường tồn cùng thời gian không phải là của cải hay sắc đẹp mà đó là sự chân thành. Thời gian chính là thứ dễ dàng kiểm chứng chân tình một cách chính xác nhất.
Bất luận dù khó khăn thế nào bạn cũng phải tự nhớ kỹ:
- Con người có thể nghèo nhưng không thể nhụt chí, người có thể nuôi dưỡng lý tưởng và nỗ lực hết mình chắc chắn sẽ sớm có được thành tựu cho bản thân.
- Người cho bạn vay tiền là người cho bạn động lực, cứu giúp bạn trong cuộc sống. Những người thân thiết có thể ủng hộ bạn từ thâm tâm của họ mới là những người đáng nhận được sự trân trọng của bạn.
- Người đã không cho bạn vay tiền còn chế giễu cười cợt sự nghèo khó của bạn đó là người không đáng để bạn giữ gìn tình bạn, trân trọng.
- Đừng tùy tiện mà than thở khó khăn, thực tế vốn dĩ phũ phàng hơn rất nhiều, không phải ai cũng đủ kiên nhẫn để lắng nghe những câu chuyện khó khăn của bạn.
- Luôn tự lực, hãy dành thời gian để tìm kiếm cách giải quyết những khó khăn của bản thân mình trước khi trông chờ vào sự giúp đỡ của người khác.
Nguồn: Tri Thức Trẻ